(Đoản văn)
Chạng vạng. Phố nhỏ đông đúc. Người và xe vội vã.
Đang ngồi thơ thẩn chờ bạn, hai bà cháu - không biết có phải thế không - người đội nón, kẻ để đầu trần tới mời mua kẹo cao su, bông tăm và mấy đồ lặt vặt. Chả cần suy nghĩ, lắc đầu quay đi. Hai bà cháu quay đi, vội vã như lúc tới, vội vã dắt tay nhau qua đường. Hai bóng người liêu xiêu, xa dần rồi mất hút trong chiều nhập nhoạng, phố đông đúc, người và xe. Chợt thấy ân hận vì đã vội vã lắc đầu quay đi.
Đứng dậy, thấy mình cũng liêu xiêu....